Duyên Nam

Ngày của mẹ...


Tôi lâu rồi, là người không có mẹ


Đã bao năm tôi làm kẻ mồ côi


Ngày của mẹ, tôi nhớ mẹ không thôi


Lại trở về những ngày, tôi còn bé


 


Nhớ ngày đó, mẹ tôi còn rất trẻ


Trong gian lao, xen kẽ lắm ngày vui


Tôi tự hào, người đó, mẹ của tôi


Thường khoe bạn, mẹ tôi....thương tôi lắm


 


Tiểu học rồi, tôi vẫn thường được ẳm


Vẫn được mẹ, xối nước tắm mỗi chiều


Mẹ thương nhiều...không kể là bao nhiêu


Chỉ cảm nhận, có nhiều....nhiều hạnh phúc


 


Tôi lớn lên, thời gian như thúc dục


Lên đại học, là lúc phải xa nhà


Vì cuộc sống, tôi lại phải đi xa


Khi về lại, mẹ tôi già trước tuổi


 


Mái tóc xưa, màu tiêu hòa với muối


Vẫn coi tôi, như bé tuổi còn thơ


Cổng nhà xưa, hướng mắt vẫn đợi chờ


Một đứa con, dầu bây giờ đã lớn


 


Ngày mẹ mất, không gian tôi hụt hỡn


Cũng là ngày đau đớn ngực trái mình


Không còn dịp, cài hoa hồng đẹp xinh


Tôi lạc lỏng, hành trình bông hồng trắng


 


Tôi đang viết, sao môi tôi thấm mặn


Giọt lăn dài, xin tặng mẹ của tôi


“Ngày của mẹ, con sẽ cố....thật vui


Dầu sâu lắng, con ngậm ngùi thương nhớ”


 


Duyên Nam


(May 8, 2016)


 


Ngày của mẹ: Mother day

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 16 tháng 9 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Ngày của mẹ..."